Tôi đã từng tiếc vì không dũng cảm nói lời yêu, tiếc vì từ bỏ một giấc mơ chỉ vì sợ thất bại, tiếc vì đã sống quá vì người khác mà quên mất chính mình. Những tiếc nuối đó từng đeo bám tôi dai dẳng, như những bóng ma không lời giải.
Nhưng rồi, tôi học được rằng, tiếc nuối là điều tất yếu của cuộc sống. Quan trọng là sau những lần đó, mình học được gì. Tôi không còn cố xóa bỏ quá khứ nữa. Tôi chỉ học cách sống tốt hơn hôm nay, để không phải tiếc thêm lần nào nữa.